Truyện cao H 18+ "Cưỡng Bách Động Dục". Ngôn tình 18+ "NP - Thiếu Nữ ᗪâm Đãng". Truyện ngôn tình 18 "Tình Sắc Chiếm Hữu". Truyện ngôn tình 18 "Say Tình Với Anh Rể". Truyện 18+ nhiều thịt "Cùng Anh Triền Miên Đêm Ngày". Truyện 18+ ngược h "Cầm Tù Không Lối
Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình , chương 502 của tác giả Thanh Thanh Thùy Tiếu cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại SStruyen.com.
Chương 3591 "Láo xược!". Tần Ninh lúc này đi ra, nhìn về phía Huyền Phương Nghiệp. "Huyền Địa Quân là ta giết chết". "Huyền Thiên Quân là Huyền Địa Quân giết". Lời này vừa nói ra, Huyền Phương Nghiệp sửng sốt. "Nói bậy nói bạ!". "Xem ra lời mọi người
Hắn cần phải dịu dàng, không thể cưỡng ép cô được. Như vậy, đến khi cô yêu hắn, dù có chà đạp cô đến thân tàn ma dại, hắn cũng chẳng quan tâm. "Bỏ đi, ta cũng chẳng muốn chấp nhặt với trẻ con." Tống Tư Hạ thở phào, cuối cùng cũng có thể buông bỏ cảnh giác. Cô còn đang sợ nếu bác sĩ đến đây mà kiểm tra ra, Tống Hạo Nam sẽ xé xác cô ra mất.
Rất mong những Thông tin về chủ đề truyện ngôn tình này sẽ có giá trị cho bạn. Xin chân thành cảm ơn bạn. [vid_tags]. Ép Cưới Tổng Tài Hoàn Mỹ - Truyện Ngôn Tình Hay Về Tổng Tài Bị Bỏ Rơi MC Mai Thủy Kể Cảm Động. truyện ngôn tình.
Bùi Vũ Ninh là toàn Kinh Thị ai cũng không dám chọc nữ nhân. Làm cao nhất hào môn gia tộc duy nhất thiên kim, nàng xinh đẹp tùy hứng, trời sinh nữ vương, chỉ cần nàng mở miệng, không có bất kỳ người nào dám cãi lời mạng của nàng lệnh. Nhưng chính làContinue Reading →
FJPg.
Giới thiệuLiêu Ngữ Tịch trải qua vô số bất công và bất hạnh, đầu tiên là bị một tên khốn kiếp lạ mặt vu hãm, ngồi tù năm năm trong oan khuất, tủi nhục và hành hạ>Sau khi thoát khỏi vùng bùn kia, cứ ngỡ sẽ yên ổn mà sống, nào ngờ bà mẹ kế và em gái lại lập mưu, ép cô phải gả cho một tên bệnh tâm thầnNghe nói kẻ đó tâm trí thất thường, có thể phát bệnh bất cứ lúc nào, mỗi lúc lên cơn sẽ không phân biệt ai mà đánh đập, đã thế còn có một con riêng nữaTuy nhiên sau khi gả cho anh ta Liêu Ngữ Tịch mới phát hiện ra một bí mật động trời, người đàn ông đó không phải dạng vừa, anh ta là xã hội đen thậm chí anh ta còn chính là kẻ đã bán đứng cô khiến cô phải chịu cảnh ngồi tù oan Trích-Ánh mắt u ám của người đàn ông, từng bước một đi tới vén màn che mặt của Liêu Ngữ Tịch, bên cánh mũi cô còn ngửi được mùi thuốc súng nồng nặc.“Đã là vợ thì phải làm nghĩa vụ một người vợ đi chứ, còn ngây người ra làm gì?”Liêu Ngữ Tịch không thể nào quên được cái ánh mắt giết người không chút cảm xúc đó, tên khốn nạn đó có chết cô cũng không thể quên được hắn.“Nghĩa vụ cái đầu nhà anh, tên chó dám hại bà đây à?”
Giới thiệu Bạn đang đọc truyện Mối Quan Hệ Cưỡng Ép hay nhất thuộc thể loại Ngôn Tình, Đô Thị, Truyện Teen, Ngược, viết bới tác giả Lạc Lạc tại Haytruyen Giới thiệuLiêu Ngữ Tịch trải qua vô số bất công và bất hạnh, đầu tiên là bị một tên khốn kiếp lạ mặt vu hãm, ngồi tù năm năm trong oan khuất, tủi nhục và hành hạ>Sau khi thoát khỏi vùng bùn kia, cứ ngỡ sẽ yên ổn mà sống, nào ngờ bà mẹ kế và em gái lại lập mưu, ép cô phải gả cho một tên bệnh tâm thầnNghe nói kẻ đó tâm trí thất thường, có thể phát bệnh bất cứ lúc nào, mỗi lúc lên cơn sẽ không phân biệt ai mà đánh đập, đã thế còn có một con riêng nữaTuy nhiên sau khi gả cho anh ta Liêu Ngữ Tịch mới phát hiện ra một bí mật động trời, người đàn ông đó không phải dạng vừa, anh ta là xã hội đen thậm chí anh ta còn chính là kẻ đã bán đứng cô khiến cô phải chịu cảnh ngồi tù oan Trích-Ánh mắt u ám của người đàn ông, từng bước một đi tới vén màn che mặt của Liêu Ngữ Tịch, bên cánh mũi cô còn ngửi được mùi thuốc súng nồng nặc.“Đã là vợ thì phải làm nghĩa vụ một người vợ đi chứ, còn ngây người ra làm gì?”Liêu Ngữ Tịch không thể nào quên được cái ánh mắt giết người không chút cảm xúc đó, tên khốn nạn đó có chết cô cũng không thể quên được hắn.“Nghĩa vụ cái đầu nhà anh, tên chó dám hại bà đây à?”. Đọc tiếp Danh sách chương Chương 94 End Chương 93 Nguyện Chết Trên Người Em Chương 92 Đợi Câu Trả Lời Của Em Chương 91 Thoát Chết Chương 90 Gặp Lại Chương 89 Trả lại tự do Chương 88 Mưu Cầu Một Tình Yêu Chương 87 Tôi Yêu Em Chương 86 Trả Nợ Cho Em Chương 85 Trong Tầm Tay Chương 84 Giải Cứu Chương 83 Trả Thù Chương 82 Nguy Hiểm Gần Kề Chương 81 Thập Nhất Trở Lại Chương 80 Tôi Phải Làm Sao? Chương 79 Tình Cũ Không Rủ Cũng Đến Chương 78 Trao Đổi Thông Tin Chương 77 Khai Trương Hồng Phát Chương 76 Cảm Động Chương 75 Chưa Dừng Lại Chương 74 Nhẹ Nhõm Chương 73 Bị Lừa Chương 72 Tống Khứ Gánh Nặng Chương 71 Mẹ Là Siêu Anh Hùng Chương 70 Âm Mưu Chương 69 Đắc Ý Chương 68 Sự Khó Chịu Chương 67 Gỉa vờ say Chương 66 Bắt Đầu Chương 65 Trở Lại Chương 64 Thần Giao Cách Cảm Chương 63 Chạm Mặt Chương 62 Rời Đi Chương 61 Ly Thân Chương 60 Chuyện Ly Hôn Chương 59 Không nỡ rời xa Chương 58 Muốn Ly Hôn Chương 57 Bị Dọa Hoảng Sợ Chương 56 Đối Đầu Chương 55 Chị Chị Em Em Chương 54 Kế Hoạch Chương 53 Chương 52 Lý do chia tay Chương 51 Họp Lớp 2 Chương 50 Họp Lớp 1 Chương 49 Mâu Thuẫn Được Giải Quyết Chương 48 Gặp Lại Bạn Cũ Chương 47 Da Chạm Da Cũng Ghét Chương 46 Án Binh Bất Động Chương 45 Người Cha Tốt Chương 44 Nỗi Đau Chịu Đựng Chương 43 Say Liền Thành Người Khác Chương 42 Cô coi tôi ra gì hả? Chương 41 Nơi tình yêu bắt đầu Chương 40 Ngày đầu đã bất ổn Chương 39 Chuẩn bị cho tuần trăng mật Chương 38 Tình Chàng Ý Thiếp Chương 37 Triệt Quyền Đạo Chương 36 Phát Hiện Chương 35 Ra Dáng Người Mẹ Chương 34 Bị Thương Chương 33 Thú Vui Chương 32 Tình Nhân Là Qúa Hạn Rồi Chương 31 Đe Dọa Chương 30 Cô Ấy Giết Người Thì Con Sẽ Phóng Hỏa Chương 29 Chột Dạ Chương 28 Trừng Phạt Nhẹ Chương 27 Đêm Qua Vất Vả Rồi Chương 26 Mạnh Mẽ Cưỡng Đoạt Chương 25 Được Ăn Cả, Ngã Về Không Chương 24 Kẻ Ngoại Tình Chương 23 Đắc Ý Chương 22 Lột Xác Chương 21 Tôi Muốn Thương Lượng Chương 20 Oan Gia Chương 19 Công Việc Của Diệp Khuynh Xuyên Chương 18 Hai Kẻ Tiện Nhân Chương 17 Bất Hòa Chương 16 Động Phòng Bất Thành Chương 15 Bộ Váy Gợi Cảm Chương 14 Tên Khốn Dám Hại Bà À? Chương 13 Không Được Thất Hứa Chương 12 Hôn Lễ Không Chú Rể Chương 11 Kế Hoạch Bỏ Trốn Chương 10 Buổi Xem Mắt Chương 9 Bên Tình Bên Hiếu Chương 8 Gặp Lại Cô Rồi, Cô Gái Chương 7 Tự Do Chương 6 Tờ Di Chúc Chương 5 Nỗi Uất Ức Không Ai Thấu Chương 4 Nỗi Oan Tình Chương 3 Tôi Không Có Giết Người Chương 2 Tư Tình Của Em Vợ Chương 1 Kẻ Giết Người
45 Người Cha TốtNgày hôm sau, Diệp Khuynh Xuyên vì chỗ là nên dậy khá sớm, trong khi đó thì Liêu Ngữ Tịch vẫn còn ngủ rất ngon, anh đứng dậy đi tới ban công vươn vai hít thở không khí trong lành, trong đầu đột nhiên lại nhớ đến câu nói ngày hôm qua mà Liêu Ngữ Tịch đã nói với mình, anh chợt thấy có chút tội lỗi vì đã gây hại đến một cô gái vô tội như cô, nhưng ngay lập tức anh liền phản bác lại ý nghĩ vừa rồi.“Gì chứ, mình cũng có ngày này à, cô ta nên cảm ơn mình mới phải, nhờ vào đó mà không còn bản tính thỏ đế nữa chẳng phải tốt hơn sao.”Anh cong môi cười lạnh một cái, vẫn thói quen châm thuốc hút mỗi khi suy nghĩ thuốc lá xộc lên cánh mũi mùi hương cũng không quá hắc nhưng nó đem lại cảm giác thoải mái cho trí óc của anh, lúc này đột nhiên chuông điện thoại reo lên, Diệp Khuynh Xuyên liền gạt tàn thuốc rồi với tay lấy chiếc điện thoại trên bàn.“Con nghe.”Bên kia vang lên giọng nói ríu rít của Diệp Vân.“Ba ơi, con và ông nội đang ở Mỹ, ba và chị đến đây đi!”Lúc này ông Diệp cũng cất giọng, ông định nói với Diệp Khuynh Xuyên nhưng lại bị cậu nhóc này nhanh tay giật lấy điện thoại, cậu cứ đòi đi mãi ông lại nhức đầu nên quyết định đặt vé đi trong hôm qua vừa đáp máy bay tới nơi là ông liền gọi cho Diệp Khuynh Xuyên.“Đúng rồi ba và Diệp Vân vừa đáp xuống sân bay, hai đứa cũng nhanh di chuyển đến đây đi, mà nè đêm qua có ổn không? dịch vụ ở đó tốt chứ?”Ông cũng có chút tò mò về chuyện tuần trăng mật của hai người, mặc dù chỉ có một ngày ở đây nhưng ông rất muốn biết con trai của mình có nhanh cái tay lẹ cái chân hay không thôi, vì ông nóng lòng có cháu lắm rồi, mặc dù có Diệp Vân cũng được nhưng ông vẫn muốn đứa cháu trai ruột hơn, ông muốn đứa cháu đó phải do chính Diệp Khuynh Xuyên và tình yêu của anh tạo ra, tuy vậy ông không phải là không hương Diệp Vân nhưng máu mủ vẫn tốt hơn một chút. “Dịch vụ ổn, nhưng mà chẳng có làm ăn gì, mà ba yên tâm lần trước cũng xong xuôi rồi, mà không biết có bách phát bách trúng hay không là một chuyện.”Ông Diệp thở dài.“Con nghĩ dễ vậy à? đúng là chẳng biết suy nghĩ gì cả.”“Con biết rồi, lần sau sẽ tiến triển mà.”“Rồi rồi hai đứa nhanh nhanh giúp ba, này Diệp Vân à đợi ông với đừng chạy!”Tiếng kêu của ông Diệp vang lên khiến Diệp Khuynh Xuyên vô cùng lo lắng, sợ rằng hai ông cháu nhà này sẽ nương tựa nhau mà gây họa, với lại Diệp Vân sẽ không an toàn nếu không có anh bên cạnh,và anh cảm thấy bất an nếu để Diệp Vân tự do ra ngoài nếu để bị phát hiện nhất định sẽ có chuyện không hay, nhưng ông Diệp từng là một ông trùm nhưng đã rửa tay gác kiếm, ông đã lâu không khua tay múa chân gân cốt cũng co lại rồi, bây giờ anh lại lo lắng nhân khi bên kia ngắt máy, Diệp Khuynh Xuyên liền nhanh chóng đi vào trong dọn dẹp hành lý rồi đánh thức Liêu Ngữ Tịch dậy, cô vẫn còn đang chìm trong giấc ngủ và đang mộng đẹp lại bị giọng nói của anh làm cho giật mình tỉnh dậy, cô lười biếng vươn vai ngáp dài một hơi rồi đưa tay dụi mắt.“Gì vậy? sao dậy sớm thế?”“Mau dậy chuẩn bị đi thôi.”Diệp Khuynh Xuyên đi tới quăng bộ quần áo lên người của cô.“Đi đâu giờ này?”Cô vẫn chưa nhận thức được vì chỉ mới tỉnh dậy chưa gì đã bắt thay quần áo để đi mà chẳng biết là phải đi đâu.“Đi Mỹ.”“Hả?”Cô còn chưa kịp định hình thì anh đã kéo cô đứng dậy rồi đẩy cô vào phòng tắm, cô bất lực làm theo lời của anh rồi nhanh chóng đến sân bay để khỏi hành đến Mỹ, do vẫn còn buồn ngủ vì ngủ không đủ giấc nên suốt chuyến hành trình đó, Liêu Ngữ Tịch đã ngủ suốt cũng nhờ vậy mà thời gian trôi qua nhanh hơn, đầu của cô vì mất thăng bằng ngã nhẹ lên vai của Diệp Khuynh Xuyên, anh nhíu mày vì đây là lần thứ bao nhiêu rồi không biết, cô liên tục ngã lên vai rồi còn chảy cả nước bọt.“Đừng có dựa nữa.”Anh đưa tay đẩy đầu của cô qua một bên nhưng có lẽ do anh đẩy mạnh quá nên đầu của cô va phải cửa sổ, Liêu Ngữ Tịch liền mở mắt ra nhìn giáo dát xung quanh rồi quay sang nhìn Diệp Khuynh Xuyên tỏ vẻ như không có chuyện gì xảy ra, cô đưa tay vò nhẹ chỗ bị đụng lúc nãy rồi lại nhắm mắt ngủ bay cũng hạ cánh an toàn, cả hai nhanh chóng xuất phát đến địa điểm mà ông cháu Diệp Vân đang ở, anh là người gấp hơn ai khác vì lo lắng cho sự an toàn của hai người họ và đặc biệt là Diệp Vân.“Ba, tụi con đang đến, hai người đang ở đâu vậy?”“Khách sạn B đường XX.”Liêu Ngữ Tịch thấy được sự sốt sắng của anh liền nói.“Anh quả là người cha tốt nhỉ? Mặc dù anh không thể hiện tình yêu thương bên ngoài nhưng trong lòng lúc nào cũng lo lắng cho Diệp Vân cả.”“Cô mới nhận ra sao?”Cô bĩu môi.“Tôi chỉ khen vậy thôi, đối với con anh thì anh phải tốt rồi, tôi vẫn không quên tên chó chết nào đó đã đẩy tôi vào tù đâu, sớm muộn cũng tới anh thôi.”Diệp Khuynh Xuyên nhếch môi cười khích với cô.“Tôi cũng muốn xem cô sẽ làm cách nào để đẩy tôi vào tù, có khi cô lại vào đấy lần nữa không chừng.”“Anh! anh có bản lĩnh đó sao? tôi không thua đâu. ”Lúc này anh không muốn cãi nhau với cô nữa, không khí trùng xuống hẳn, giọng nói cũng trở nên nhẹ nhàng.“Năm năm trong tù cực khổ lắm đúng chứ?”Liêu Ngữ Tịch nhởn nhơ đáp.“Vào đấy cũng sung sướng lắm, ăn với ngủ thôi, tôi còn lên tận mấy chục cân.”Vẻ mặt vô tư vô lo của cô nếu như không nghe được những lời nói thật lòng hôm qua thì anh cũng nghĩ rằng cô thực sự được thoải mái và sung sướng, nhưng nụ cười đó và lời nói dối đó chỉ là đang cố chịu đựng không muốn anh nhìn thấy và chê cười mình.“Vậy sao? vậy thì tốt rồi, tôi cũng muốn đi thử một chuyến lắm.”Cô nhếch môi phì một cái mắng anh.“Thằng điên.”.46 Án Binh Bất ĐộngĐến khách sạn, Liêu Ngữ Tịch đã nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé của Diệp Vân chạy đến, cậu nhìn thấy cô mừng rỡ vô cùng, vì cậu lo sợ rằng cô sẽ rời đi và sẽ bỏ cậu.“Mẹ...”Tiếng gọi đầu tiên khi họ gặp lại nhau sau một ngày là tiếng gọi mẹ thân thương của Diệp Vân, cô còn ngạc nhiên vì cách gọi này của cậu, cậu rõ ràng không muốn gọi mẹ nhưng bây giờ đã thay đổi nhanh chóng như vậy, Diệp Khuynh Xuyên đi phía sau cũng kinh ngạc.“Mẹ ơi, mẹ đừng có bỏ Diệp Vân nữa đấy!”Cậu mếu máo lao vào ôm chầm lấy cô òa khóc nức nở, Liêu Ngữ Tịch cảm thấy rất khó xử, một đứa trẻ đáng yêu như vậy sao cô có thể đành lòng mà bỏ đi được chứ, cô nhẹ nhàng bế cậu lên rồi hôn khẽ lên má của cậu, mùi thơm sữa dịu nhẹ làm cho cô có cảm giác mình thực sự là mẹ của cậu, giống như có một sợi dây liên kết nào đó gắn kết tình mẹ con của họ vậy.“Sao em lại gọi chị là mẹ rồi? Chị không phải mẹ của em đâu.”“Mẹ gả cho ba rồi nên phải gọi là mẹ, với lại ông bảo con phải đổi cách xưng hô, con muốn giữ mẹ bên cạnh không muốn mẹ đi.”“Được rồi, Diệp Vân muốn gọi sao cũng được nhưng mẹ sẽ không đi được chứ? Mẹ sẽ luôn bên cạnh Diệp Vân chịu không?”Diệp Vân gật đầu lia lịa, cậu ngã đầu vào lòng của cô bám lấy không buông, cô quay sang nhìn Diệp Khuynh Xuyên, vẻ mặt của anh không mấy quan tâm nhưng sâu trong ánh mắt lóe lên sự vui vẻ vì Diệp Vân có thể chấp nhận gọi cô là mẹ, như vậy mối quan hệ của họ sẽ trở nên gắn kết hơn trước rồi.“Hai đứa đến rồi thì mau đi lên phòng nghỉ ngơi, Diệp Vân sang đây với ông để ba mẹ nghỉ ngơi chút nào!”Diệp Vân nhất quyết không buông Liêu Ngữ Tịch ra.“Không, con không muốn đi đâu hết, con muốn ở với mẹ.”Cô quay sang nói với Diệp lão gia.“Được rồi, vậy ba về nghỉ ngơi đi con đưa Diệp Vân ra ngoài một chút sẽ về ngay.”Nhưng ngay lập tức Diệp Khuynh Xuyên liền phản bác.“Em định đi một mình à?”“Anh muốn đi theo thì đi.”Cô định khó chịu với anh thì chợt nhận ra Diệp lão gia vẫn còn ở đây nên nhỏ giọng lại, Diệp Khuynh Xuyên có hơi nhức đầu vì phải di chuyển nhiều lần, trong khi cả chuyến bay anh không ngủ được nên người có hơi nặng trĩu, có cô là khỏe vì cả chặng đường ngủ suốt nên làm gì mà biết mệt mỏi, anh lại không an tâm để cô và Diệp Vân ra ngoài nếu để xảy ra chuyện anh sợ không thể xuất hiện kịp lúc mà giúp đỡ.“Ở nhà đi, chiều anh đưa mọi người cùng đi, em cũng còn mệt mà.”Anh cố dùng giọng nhẹ nhàng kéo tay của cô lại, Diệp lão gia thấy cũng đúng, ông cũng không an tâm khi để hai mẹ con cô ra ngoài như vậy.“Khuynh Xuyên nói đúng đấy, hai đứa ở nhà đi!”Diệp Vân cứ níu lấy vạt áo của cô mè nheo, Liêu Ngữ Tịch thì nghĩ hai người họ nghĩ nhiều dù gì cũng chỉ đi ra ngoài vòng vòng siêu thị gần đấy ngắm cảnh thôi chứ đâu đi xa mà sao họ lại lo lắng như thế?“Con có đem theo máy ảnh, mẹ... con muốn chụp ảnh.”Diệp Vân được cô thả xuống liền đi tới vali lấy ra chiếc máy ảnh của cô để quên ở nhà, Liêu Ngữ Tịch nhìn thấy chiếc máy ảnh thì vui mừng như lân gặp pháo, vì món bảo vật luôn gắn liền với cô chỉ có chiếc máy ảnh này thôi, đi du lịch mà không mang theo quả là sự sai sót nặng nề.“Vậy chúng ta đợi mọi người đi luôn nhé Diệp Vân.”“Vâng... cũng được ạ.”Có lẽ Diệp Khuynh Xuyên đã rã rời sức lực, anh liền lên giường và ngã xuống đấy để ngủ, nhắm nghiền đôi mắt lại các cơ đều được thả lỏng, nhìn sắc mặt của anh cũng đủ biết, Liêu Ngữ Tịch đi tới bên giường quan sát anh, đây là lúc anh yếu nhất nếu như không có Diệp lão gia hay Diệp Vân, có lẽ chính là thời cơ mà cô ra tay, nhưng sao bây giờ cô lại nhát tay như vậy không phải vì hai người kia, ngay từ đầu trong ý nghĩ của cô nếu gặp lại anh nhất định sẽ tiễn anh xuống địa ngục, nhưng liệu cái chết có lẽ quá nhân nhượng với anh không? so với những gì cô đã chịu đựng thì cái chết dành cho anh quá là dễ dàng rồi, cô muốn anh phải chịu đựng những gì mà mình từng trải lúc này thì Liêu Ngữ Tịch nhận được tin nhắn của Tố Hảo, cô cập nhật tình hình hiện tại ở Liêu gia.[Tiểu thư, dạo này Triệu Chí Nhan cũng thường hay đến Liêu gia, hắn ta từ lúc nào mà phất lên bây giờ danh tiếng cũng lớn ở các sòng bạc lắm, chị hay tin đó chưa?]Cô mỉm cười và thấy vô cùng bất ngờ, đúng là chỉ có trời cho nhưng ông trời có mắt lắm sớm muộn gì thì cũng bị lấy lại mà thôi.[Còn mẹ con Liêu Tuệ Hân thì sao?][Vẫn chưa có động tĩnh gì, vả lại mẹ con bà ta bàn tính rất kĩ em không nghe được gì từ họ cả,nhưng chị à cũng sắp đến ngày giỗ của lão gia chị có về cũng hết sức cẩn thận nhé em lo mẹ con họ sẽ gây chuyện.]Cô nhíu mày rồi đặt điện thoại xuống, mới đó mà sắp đến ngày giỗ của ông Liêu, bất giác trong lòng của cô quặn thắt, dù đi chơi nhưng tâm trạng của cô chẳng có gì là vui hay thoải mái, vẫn nghĩ đến chuyện trả thù, chỉ cần ngày nào chưa giải quyết xong nội bộ trong nhà thì ngày đó cô sẽ không thể yên lòng được.[Được, em cũng vậy đừng để phát hiện, nếu không chị sẽ khó mà cứu được em lúc này, Tố Hảo chỉ cần gặp nguy phải báo chị liền dù chỉ là một dấu hiệu gì cũng được.]Tố Hảo vẫn còn ở trong căn nhà đó, cũng là điều khiến cô lo ngại, mẹ con nhà đó sẽ không từ bất kỳ thủ đoạn gì để giải quyết Tố Hảo, lần trước cô giả vờ gây hiềm khích với Tố Hảo cũng là vì muốn cho bà ta thấy rằng cô và Tố Hảo không hề thân thiết như lúc trước nữa, nhưng cô vẫn còn rất lo lắng không hiểu sao nổi lo đó cứ bám theo mãi không dứt.
truyện ngôn tình cưỡng ép