Truyện Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Tra Công - Chương 2. Hiện menu doc truyen. Danh sách . Truyện mới cập nhật; Truyện Hot; Truyện Full; Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Tra Công Chương 2. Chương trước Chương tiếp . Tác giả: Duyên Cầu Bán Thế | Edit + Beta: Kidoisme. Truyện Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Cặn Bã Của Nam Chính của tác giả Điền Viên Phao. Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Sủng, Xuyên Không, Xuyên Nhanh, HE, TYT. Bây giờ Lục Ngạn lập được công lớn, chiến thắng trở về. Câu trả lời của Tô Bạch Nguyệt là dùng phất Truyện Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Cặn Bã Của Nam Chính của tác giả Điền Viên Phao. "Lục công tử, Linh Nhi của ta, cơ thể yếu ớt, nay tuổi cũng còn nhỏ, thật ra cũng không gấp phải gả cho người khác, mặc dù ngươi là ân nhân của nhà ta, nhà chúng ta chắc chắn sẽ Người quái một điểm, các ngươi ngàn vạn lần đừng có ghét bỏ, bất quá, đời này a, ta hẳn là chỉ có các ngươi hai cái , không có ý định làm cái gì ba cung Lục Viện, cho dù là sự nghiệp của chúng ta thành công, đời này liền ba người chúng ta thích hợp qua. Hán Việt: Xuyên thành tra công đích hí tinh bạch nguyệt quang [ xuyên thư ] Edit + Beta: Kidoisme Tình trạng: Hoàn Thành | Edit: 02/08/2020 Mới nhất: Chương 67 [ Hoàn chính văn ] Thể loại: Đam mỹ, Nguyên Sang, Xuyên thư, 1v1, Vườn trường, HE Couple : Ngạo kiều công x phun tào thụ [ Nhưng thực ra là: "Tránh thụ như tránh tà, đã tên : xuyên thành bạch nguyệt quang yểu mệnh, ta cùng vai ác he tác giả: thanh hoa nhiên thể loại: xuyên sách, 1 vs 1, ngọt sủng, nữ phụ , huyền huyễn, cổ đại, tranh bá tổng số chương : 105 + 4 ngoại truyện nguồn: wiki dich tình trạng convert: đã xong tình trạng edit: đã xong ngày bắt đầu: 18/05/2020 ☘️🌸☘️🌸☘️🌸☘️🌸 tang viễn viễn tình … rVZRjdz. Tác giả Duyên Cầu Bán Thế Edit Kidoisme. Hạ Tinh Dã như nghẹn lại một cục trong họng, không biết tiếp lời Hạ Tịch thế nào, cũng may lúc này chuông báo hiệu vừa vang lên, giảm bớt đi bầu không khí ngượng ngùng. Hạ Tịch chớp chớp mắt nhìn y "Cậu nhớ đưa cho Tần Việt nhé, tôi về đây." Hạ Tinh Dã nhìn theo bóng cậu, đột nhiên sinh ra một loại cảm giác xa lạ, dường như người này hôm nay không giống như trước nữa. Hạ Tịch thích Tần Việt, y biết. Cậu ta vẫn luôn đi theo phía sau Tần Việt, lúc nào cũng đặt bản thân vào thế yếu, cúi đầu khom lưng. Hạ Tinh Dã có ấn tượng rất mạnh với nghị lực của Hạ Tịch, hầu như ngày nào cậu ta cũng tặng Tần Việt thư tình, socola, hơn nữa kể cả khi bị hắn dội cho một chậu nước lạnh, cũng không chịu từ bỏ. Hạ Tinh Dã quyết định khi nào phải thỉnh giáo Tần Việt một phen, xem hắn làm cách nào có thể khiến cho một cậu trai phát cuồng vì mình đến như thế. Thực ra khi Hạ Tịch đến cửa lớp, Tần Việt cũng đã chú ý đến cậu. Nhìn thấy ánh mắt của Hạ Tịch, Tần Việt vẫn có chút kinh ngạc. Bình thường người này khi nhìn thấy hắn đều là vẻ ngoan ngoãn cúi đầu không dám nói chuyện, hoặc là giấu đi đôi mắt xuống dưới bộ tóc mái dày, khiến hắn không có cách nào nhìn rõ ngũ quan của cậu. Mà hiện tại, Hạ Tịch đã đem đầu tóc kia dọn dẹp một lượt, gương mặt lộ rõ dưới ánh sáng, sạch sẽ thoải mái, vậy mà còn có vài phần xinh đẹp. Tần Việt vẫn luôn nhìn trộm Hạ Tịch, tất nhiên biết cậu nói chuyện với Hạ Tinh Dã. Thì ra, cậu ta cũng sẽ cười tươi như thế... Trong lòng Tần Việt chẳng hiểu sao lại dâng lên vài cảm xúc khác thường, tại sao Hạ Tịch lúc nói chuyện với đứa khác có thể cười hì hì, còn nói chuyện với hắn thì toàn khóc sướt ma sướt mướt? Bởi vì khoảng cách khá xa, hắn không nghe rõ được hai người kia nói cái gì, nhưng khi Hạ Tinh Dã vào lớp, trong tay là đồ của Hạ Tịch. Hai người ngồi bàn trước bàn sau, Hạ Tinh Dã ngồi trước, hắn ngồi sau, bởi vậy nên có thể nhìn thấy túi đồ ban nãy, bên trong chiếc túi trong suốt là vài khối hình tròn màu vàng, giống như mấy loại bánh kem linh tinh. Cũng không nhìn ra cái quỷ gì. Tần Việt trong lòng hừ lạnh một tiếng, đôi mắt lại không nhịn được mà ngó qua, hôm nay là vị gì nhỉ? Matcha? Nho? Vẫn là dâu tây? Hay là...vị dứa mà hắn thích nhất? Tần Việt bị những suy nghĩ trong đầu dọa cho suýt nhảy dựng lên, bản thân hắn vậy mà lại đi đoán quà của thằng nhóc kia? Hừ, chẳng phải đợi lúc nữa là biết được à, đoán chi cho mệt. Hơn nữa, đằng nào hắn chả vất đi, đoán cái quỷ ấy mà đoán. Tần Việt tự phun tào trong lòng, rất nhanh chóng thả lỏng, tập trung làm bài. Nhưng mà, mười lăm phút trôi qua, cũng không thấy Hạ Tinh Dã đưa đồ xuống, hắn đang định ngó lên một chút, kết quả vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy tên kia vô cùng tự nhiên mở túi, lấy ra một miếng bánh, bỏ vào miệng. Tần Việt ".........." Hắn nhịn không được dùng bút chọc chọc lưng Hạ Tinh Dã. "Làm sao vậy?" Trong miệng Hạ Tinh Dã còn ngậm nửa miếng bánh, nói năng cũng không được nhanh nhẹn cho lắm, quay đầu xuống thì gặp ngay ánh mắt lạnh tanh của Tần Việt. Y nhanh chóng nuốt miếng ăn đang kẹt ở cổ xuống "À, cậu cũng muốn ăn một miếng? Ăn ngon phết." Tần Việt từ chối cho ý kiến, hỏi thẳng "Bánh cậu mua?" "Không phải, người khác đưa." "Phải không?" Tần Việt làm như không chút để ý, hỏi tiếp "Ai?" "Chó con dính người." Hạ Tịch tặng bánh cho Hạ Tinh Dã? Bọn họ thân nhau từ lúc nào? Bản thân Tần Việt cũng không nhận ra suy nghĩ của hắn hơi có vấn đề, cảm giác khó chịu ban nãy một lần nữa bùng lên. Giọng hắn cũng trầm xuống "Tặng cậu?" "Không phải!" Hạ Tinh Dã trả lời không chút do dự "Người ta thích cậu nên mới nhờ tớ đưa." Trong nháy mắt Tần Việt cũng không biết hắn nên vui hay nên giận, bánh đúng là tặng cho mình, hắn nên đoán được là Hạ Tịch sẽ không thích người khác, huống hồ cái thằng Hạ Tinh Dã ngu xuẩn này sống cà lơ phất phơ, mồm miệng bẩn thỉu, sống đến bây giờ đã là một ký tích, Hạ Tịch sẽ không thích người như vậy. Tuy rằng hai người quan hệ tốt, hắn cũng không thể mở miệng nói với Hạ Tinh Dã rằng đây là đồ ăn Hạ Tịch làm cho hắn, trả đây, đúng không? Hạ Tinh Dã nhìn gương mặt Tần Việt biến đổi sáng tối muôn hình muôn vẻ, bình tĩnh ăn xong miếng bánh cuối cùng mời vừa lòng mà thu tay. Thậm chí còn không quên khen trước mặt Tần Việt "Hương vị ngon lắm, không ngờ chó con còn có tay nghề tốt thế." "Tớ nói này." Tần Việt cố gắng đè nén âm thanh sao cho thật vững vàng, cật lực chỉnh trang thành vẻ mặt không quan tâm "Đây không phải đưa tớ à?" "Đúng vậy!" Hạ Tinh Dã hợp tình hợp lý đáp "Nên tớ đang giúp cậu mà." Tần Việt "???" Hạ Tinh Dã "Không phải cậu không cần đồ của cậu ta thây? Bây giờ lại muốn?" Vấn đề này gãi vô cùng đúng chỗ, Tần Việt trước kia xem thường Hạ Tịch thành thói, bây giờ tự nhiên sinh ra tò mò với cậu, đành phải theo lời Hạ Tinh Dã leo xuống "Cậu quan tâm cậu ta thật." "Thế không phải được à?" Hạ Tinh Dã nói "Dù sao ném vào thùng rác cũng lãng phí, tớ giúp cậu tiêu hủy." Nói xong còn thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn bộ dạng anh hùng không sợ chết, vỗ vỗ bả vai Tần Việt "Thùng rác xa lắm, tớ sợ cậu mệt, cậu cứ nhớ công ơn này của tớ là được rồi." Tần Việt ".........." Dkm. Mà cùng lúc đó, Hạ Tịch ở trong phòng học đột nhiên thu được một thông báo [ Tin vui!!! Nhiệm vụ che giấu hoàn thành, tiến độ hiện tại của nhiệm vụ chính 25%, chúc mừng Kí chủ, mong Kí chủ tiếp tục cố gắng.] Âm thanh này lớn đến mức Hạ Tịch suýt nữa thì rơi thẳng từ trên ghế ngồi xuống đất, cái Hệ thống chó má kia thông báo cho người ta cũng đéo yên, nhất quyết phải chọn quả nhạc khủng bố đi vào lòng người, ai nào không biết còn tưởng lạc trôi đến hiện trường đám cưới. Nhưng Hạ Tịch cũng chỉ phun tào trong lòng một chút thôi, vì sự chú ý của cậu tập trung vào tiến độ nhiệm vụ đã được đẩy thêm 5%. Tại sao lại thế??? - - Tác giả có điều muốn nói Về Tần Việt, thành công hóa giải thuộc tính Ngạo kiều công nha! Kidoisme Chứ không phải nghiện mà còn ngại công à> -Văn ánNgủ có một giấc thôi, tỉnh dậy Hạ Tịch lại phát hiện mình trở thành nhân vật trong một bộ truyện đam mỹ thanh chửi thề không thôi vì xuyên thì xuyên đi, cớ gì xuyên thành một bạn thụ tiện tới như vậy?????Tiện ở cái độ là loại nhách, bám dính không buông, chửi không nghe, đuổi không đi, thân thể mềm nhũn, nước mắt ròng đến mức không có tôn nghiêm, tiện đến mức người người đều ghét, tiện đến mức nhân loại hận không thể góp chung mỗi người ngụm nước bọt mà dìm cho đến tra công kia cũng cảm thấy như vậy câu nhiều nhất hắn nói với Hạ Tịch chính là "Phiền!" "Ghê tởm!" "Cút!"Hạ Tịch túm chặt ống quần hắn, trong mắt như ẩn chứa nước "Anh đừng bỏ em mà....Anh muốn em làm gì em đều làm theo...Chỉ cần anh đừng đi...đừng đi mà anh..."Thẳng cho đến một ngàyTần - tra công - Việt trong lúc vô tình mở quyển sách mà Hạ Tịch coi như bảo bối [ Như thế nào để lấy lòng đàn ông ], thấy quyển sách trống huơ trống hoắc, chỉ có bảy chữ to đùng bên trong "Diễn viên tự học."Mà ở một chỗ trống khác, lại có một dòng chữ được viết bằng nét bút xuất hiện trong vô số bức thư tình mà hắn nhận được "Mỗi ngày đều phải ghi nhớ, thằng ngu Tần Việt, ông đây là bố cậu!"Tần Việt "Giải thích?"Hạ Tịch "Em khổ quá mà...."- -Số lượt truy cập trung bình cho những chương không phải V 13514, Tích phân lại là câu chuyện về một tên ngạo kiều hay đỏ mặtvà một nhóc lưu manh mặt là một người lắm lời nên hay lảm nhảm ở cuối chương, mong mọi người thông cảm.... Hán Việt Xuyên thành tra công đích hí tinh bạch nguyệt quang [ xuyên thư ]Edit + Beta KidoismeTình trạng Hoàn Thành Edit 02/08/2020Mới nhất Chương 67 [ Hoàn chính văn ]Thể loại Đam mỹ, Nguyên Sang, Xuyên thư, 1v1, Vườn trường, HECouple Ngạo kiều công x phun tào thụ [ Nhưng thực ra là “Tránh thụ như tránh tà, đã nghiện rồi còn ngại” công x “Mở mồm ra là yêu thương nhưng trong lòng toàn chửi thằng ngu” thụ ]Tên cũ Tôi thật là tiện có một giấc thôi, tỉnh dậy Hạ Tịch lại phát hiện mình trở thành nhân vật trong một bộ truyện đam mỹ thanh xuân. Lòng chửi thề không thôi vì xuyên thì xuyên đi, cớ gì xuyên thành một bạn thụ tiện tới như vậy????? Tiện ở cái độ là loại dai nhách, bám dính không buông, chửi không nghe, đuổi không đi, thân thể mềm nhũn, nước mắt ròng ròng. Tiện đến mức không có tôn nghiêm, tiện đến mức người người đều ghét, tiện đến mức nhân loại hận không thể góp chung mỗi người ngụm nước bọt mà dìm cho đến chết. Tên tra công kia cũng cảm thấy như thế. Bởi vậy câu nhiều nhất hắn nói với Hạ Tịch chính là “Phiền!” “Ghê tởm!” “Cút!” Hạ Tịch túm chặt ống quần hắn, trong mắt như ẩn chứa nước “Anh đừng bỏ em mà….Anh muốn em làm gì em đều làm theo…Chỉ cần anh đừng đi…đừng đi mà anh…” Thẳng cho đến một ngày Tần – tra công – Việt trong lúc vô tình mở quyển sách mà Hạ Tịch coi như bảo bối [ Như thế nào để lấy lòng đàn ông ], thấy quyển sách trống huơ trống hoắc, chỉ có bảy chữ to đùng bên trong “Diễn viên tự học.” Mà ở một chỗ trống khác, lại có một dòng chữ được viết bằng nét bút xuất hiện trong vô số bức thư tình mà hắn nhận được “Mỗi ngày đều phải ghi nhớ, thằng ngu Tần Việt, ông đây là bố cậu!” Tần Việt “Giải thích?” Hạ Tịch “Em khổ quá mà….” – ————- Số lượt truy cập trung bình cho những chương không phải V 13514, Tích phân ‐——————- Tóm lại là câu chuyện về một tên ngạo kiều hay đỏ mặt và một nhóc lưu manh mặt dày. Editor là một người lắm lời nên hay lảm nhảm ở cuối chương, mong mọi người thông cảm…. Tác giả Duyên Cầu Bán Thế Edit + Beta Kidoisme. Hạ Tịch vừa mới mở mắt ra, đã bị một hộp cơm ném thẳng vào người. Cơm chiên trộn hành thái vàng óng dính đầy lên mặt, ngay sau đó là một âm thanh vô cùng ngạo mạn vang lên bên tai "Đã nói bao nhiêu lần rồi, hai chúng ta không có khả năng, cậu đừng lãng phí sức lực nữa." Không có khả năng? Lãng phí sức lực? Là cái quỷ gì? Hạ Tịch vẫn đang bị đống hành hun cho váng cả da đầu chưa tỉnh lại nổi, trong lòng mông lung sỉ vả Thằng ngu nào chả có lễ phép gì cả, dám ném cơm lên đầu anh Hạ mày. Kỳ lạ, rõ ràng cậu đang ngủ ngon ở nhà, thế quái nào vừa tỉnh lại đã thành một cảnh tượng bị người ta bắt nạt rồi? Hạ Tịch giận sôi máu, ông đây mắc chứng cáu bẳn khi rời giường, thế mà lại có thằng tự đưa mình đến ăn đập. Hạ Tịch nỗ lực tập trung lại tầm mắt, muốn nhìn cho rõ người trước mặt. Dưới bộ quần áo màu đen làm trợ thủ, làn da của đối phương trông đặc biệt trắng, tay áo xắn lên cao, lộ ra đôi bàn tay gầy nhưng rắn chắc. Trên gương mặt đẹp không tỳ vết là biểu cảm thiếu kiên nhẫn "Trước khi tôi nổi điên lên, cậu nhanh cầm theo đồ của mình, cút." Hạ Tịch chả hiểu cái mô tê gì cả, đây là chỗ nào? Cậu định đứng dậy nói với đối phương rõ ràng cậu cùng vị đại ca hắn không thân không biết, hắn có phải đã nhận nhầm người rồi đúng không thì bị một lực lượng thần bí ngăn cản lại, sau đó đôi mắt chợt đau xót, chất lỏng bên trong không chịu theo khống chế mà chảy xuống " Có phải em làm không tốt...Không sao, em có thể sửa..." Hạ Tịch hoảng sợ che miệng, cái âm thanh củ beep này vừa phát ra từ miệng của cậu thật đấy à??? Nam sinh kia khinh miệt nhìn Hạ Tịch một cái, sau đó tiến tới vỗ vỗ lên mặt cậu "Cậu sửa bao nhiêu lần cũng chỉ là cái mặt này? Tôi nhìn là không muốn ăn rồi." Giây tiếp theo, Hạ Tịch hoàn toàn không thể khống chế nổi bản thân mà đưa tay vò chặt góc áo, hàm răng cắn vào đôi môi phấn nộn, làm thành một bộ dáng như muốn khóc "Em...." "Ôi...Anh Việt, người theo đuổi anh lại đến đưa cơm à?" Bên cạnh cậu vang lên một âm thanh cà lơ phất phơ, Hạ Tịch nhìn qua, chỉ thấy một nam sinh ăn mặc lẳng lơ diêm dúa đi tới, trong đôi mắt đào hoa toàn là phong tình, trông như rất vui vẻ mà đánh giá cậu một lượt "Đáng khen cho một vợ hiền nha." Y dùng khuỷu tay mà húc húc người bên cạnh "Theo tớ thấy, không bằng cậu nhận lời cậu ta đi, miễn cho người ta ngày đêm mong ước, mắc phải tâm bệnh." Người được gọi là Anh Việt lập tức nhíu mày, không vui nói "Cậu đừng có mà làm tớ buồn nôn, làm như thế, tớ chính là bị mù." Hạ Tịch vẫn đang trong tình trạng loading... chưa kịp đưa ra phản ứng gì, lực lượng thần bí kia đã tiếp tục phát huy, làm cho cậu đưa tay lên túm lấy góc áo Anh Việt kia khóc lóc "Tần Việt, em thực sự thích anh...em sẽ nỗ lực thật tốt, cầu xin anh..." " Cút ngay!" Tần Việt chỉ cần dùng một bàn tay là có thể đem Hạ Tịch đẩy ngã lăn trên mặt đất, hắn hung hăn vuốt phẳng góc áo, càu nhàu "Bẩn muốn chết." Cùng lúc đó, một âm thanh cố tình bán manh vang lên trong đầu Hạ Tịch [Chúc mừng Kí chủ hoàn thành nhiệm vụ tân thủ, đánh giá S, tiến độ nhiệm vụ 20%, mong Kí chủ có thể cố gắng nỗ lực hơn nữa!] Đứa nào đang nói chuyện đấy? Hạ Tịch nhìn xung quanh một lượt, muốn tìm ra người đang nói chuyện, nhưng quanh đi quẩn lại vẫn không phát hiện ra manh mối gì. Âm thanh kia hình như vang lên trong não của cậu [Hoan nghênh Kí chủ thân yêu đến với trói buộc của hệ thống " Thế thân tình nhân Yêu em lần thứ 1001", bởi vì xuất hiện nhân tố bất định có thể khiến cho thế giới này tan vỡ, yêu cầu Kí chủ ngài lên núi đao xuống biển lửa, tiếp nhận nguyên chủ để hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến, chúc ngài có một hành trình vui vẻ!]. Từ từ đã! "Thế thân tình nhân"? Cái này không phải là... Hạ Tịch cảm thấy như mình sắp điên rồi, nguyên nhân chính là "Thế thân tình nhân Yêu em lần thứ 1001" chính là quyển tiểu thuyết đam mỹ cậu mới thức đêm xem hôm qua mà... Nghe tên đã biết đây là một quyển tiểu thuyết cẩu huyết ngược luyến, đương nhiên nội dung của nó cũng không làm cho độc giả thất vọng. Trong một lần duyên trời số chó, vai chính thụ tiếp xúc với vai chính công Tần Việt, chính là thằng ngu vừa nãy, hơn nữa, vì diện mạo của cậu ta mà trở thành tình nhân thế thân, làm một con mèo ngoan ngoãn của nam chính Jack Sue. Đồng chí tiểu thụ đương nhiên là một thanh niên ba tốt đơn thuần thiện lương, hơn nữa vô cùng yêu tên tra công, một lần, một lần lúc nào cũng vì hắn mà trả giá, nhưng tên tra công kia trong lòng chỉ có bạch nguyệt quang, trừ bỏ cùng tiểu thụ chơi trò chơi thế thân ra thì không bao giờ ban phát một chút ôn nhu, ở trường học cũng làm bộ không quen tiểu thụ, khiến cho một mảnh chân tình đổi lấy một hồi chó cắn, rốt cuộc làm tới mức vợ hắn bỏ đi luôn. Sau khi đồng chí tiểu thụ biết bản thân chỉ là người thay thế thì vô cùng nản lòng thất vọng, để lại một tờ giấy rồi ra đi. Thẳng đến khi cuộc sống không còn hình bóng kề bên, tra công mới phát hiện ra rằng hắn tột cùng đã mất đi thứ gì, cùng rõ ràng tình cảm của hắn đối với tiểu thụ chính là chân ái, phát điên phát dại mà tìm kiếm người thương quay về. Cuối cùng, hai người trải qua một mớ hỗn độn biến cố lung tung phèng, hắn còn bị thương vài lần phải vào ICU, mới vòng đi vòng lại ôm được mỹ nhân về nhà, cuối cùng vui vẻ hạnh phúc sống cùng nhau. Như vậy...nếu chiếu theo cái kịch bản này... thì mình chính là.... Hạ Tịch hít ngược lên mũi một hơi lạnh, haha, cậu chính là cái tên tiện nhân la liếm nam thần đến người người chửi rủa, cuối cùng chết rồi mới đổi được một vị trí Bạch Nguyệt Quang trong lòng tra công! Về cốt truyện của Bạch Nguyệt Quang thì không nói nhiều lắm, cũng chỉ có mấy chương đầu xuất hiện, hơn nữa, đặc điểm chủ yếu chính là tiện, tiện hết chỗ nói, dựa vào lòng si tình bệnh hoạn của mình mà được tra công chú ý, cuối cùng cũng không thể đợi hắn nói ra một câu thích thì đã chết, cũng vô cùng thảm. Cùng lúc này ở trong đầu Hạ Tịch, hệ thống vô cùng có tâm với nghề đem tám nghìn từ cốt truyện liên quan đến nguyên chủ mà đọc ra hết, hờ, một quyển tiểu thuyết hơn một triệu từ, tám nghìn từ còn không nổi một phần trăm kìa. Con mẹ nó còn không bằng nổi một cái lời dẫn! Hơn nữa, còn chả ngày nào được hưởng thụ thú vui ở đời, toàn phải đi quỳ liếm tra công. Não Hạ Tịch phát đau cả lên, cực kì muốn lật bàn xách dép đi về. Bạch Nguyệt Quang nhà người ta không phải hàng ngày ăn ngon ngủ tốt, phụ trách để tra công cung phụng nói lời yêu thương, thỉnh thoảng ló mặt ra để chia rẽ tình cảm đôi uyên ương mới nhú à? Sao đến lượt cậu thành cái đuôi đi theo nam chính quỳ liếm chịu khổ vậy? Cái âm thanh giời đánh kia lại vang lên bên tai [Bên dưới là nhiệm vụ, mong Kí chủ nghiêm túc đọc.] Hạ Tịch nhìn nhìn, đại ý là, sau khi cậu tiếp nhận nguyên chủ phải đem nhiệm vụ đẩy lên 100%, mà cách để hoàn thành chính là nhiệt tình với nam chính công Tần Việt, nói thẳng ra chính là tiếp tục đắp vài lớp da lên mặt mà nhiệt tình quỳ liếm, đạt A thúc đẩy 10% tiến độ, đạt S thúc đẩy 20% tiến độ, đạt B không tăng không giảm, đạt D giảm đi 5% tiến độ. Hạ Tịch bắt ngay được trọng điểm "Cho nên, quy tắc đánh giá đâu?" [Điểm này xin Kí chủ yên tâm, chúng ta sẽ căn cứ vào trình độ biểu cảm, trình độ ngôn ngữ cùng trình độ thanh tuyến, thái độ của đối tượng phục vụ để đánh giá cho điểm, cố gắng đạt đến sự công bằng liêm chính.] Hạ Tịch ".........." Không phải chỉ cần đẩy lên 100% thôi à? Nghe thì phức tạp thật đấy, nhưng không phải lần đầu tiên cậu đã được S rồi à? Chỉ cần tiếp tục phát huy, không phải sẽ rất nhanh thôi. Không cần phải lo lắng, bốn lần mà thôi.

xuyên thành bạch nguyệt quang của tra công